Vết thương lòng

ĐỊA ĐIỂM

Thư viện Quốc gia Việt Nam – 31 Tràng Thi, Hoàn Kiếm, Hà Nội

THỜI GIAN

10.05 – 16.05.2023

KHAI MẠC

10.05.2023 | 16:00

* Mở cửa tự do

THẢO LUẬN

11.05.2023 (9:00 – 11:00)

11.05.2023 (14:00 – 16:30)

12.05.2023 (9:00 – 11:00)

BAN TỔ CHỨC

«Vết thương lòng» – tựa như khi ta phải bóc vỏ trái cam để có thể chạm vào ruột quả. Những vết thương thường bị xếp vào hàng thứ yếu, không đáng kể và hoàn toàn không phải là tai nạn. «Vết thương lòng» khơi gợi sự mong manh, thông qua hình thức chất vấn người phụ nữ. 

Người phụ nữ và đứa trẻ đối thoại trong gương. Gương phóng đại, bóp méo, như ký ức ta có thể lưu giữ một cách mịt mờ. Sự đồng nhất được xây dựng rồi tự phân giải từ rất sớm. Phải chăng tôi chưa phải là đứa trẻ đó? Hay liệu đứa trẻ đó đang nhìn tôi? khi tôi so vai rụt cổ. Những hình ảnh thuần túy thể xác hiển hiện trước mắt… Mối liên hệ với cơ thể mang tính vật chất. Da thịt bị phơi bày, vô cùng mong manh. Vậy lớp lông mao bao phủ đâu. Tuy nhiên, không một lời nào được thốt ra, tất thảy chỉ là gợi ý.

Lời mời vẫn rụt rè, trở ngại bủa vây. Tôi ước mình không phải kẻ làm phiền thô lậu. «Vết thương lòng», một chương hồi không thể tha thứ, một vết nhơ bất di bất dịch.

«Trong đối âm của sự tĩnh lặng, không gian hoang vắng, sự cân bằng dịu lại.

Liệu những làn da mỏng tinh tế có thể dâng tặng một lần nữa?

Cẩn thận, đừng đột ngột chấm dứt.

Khả năng biến dị lại tổ của thiên nhiên, đấng kiến tạo, vô cùng cao. Với bảng chữ cái của hình bóng, nếu không chuẩn bị trước, sự kiếm tìm khiến tôi phát điên.

Một vài lời dối trá, một vài sự thật, một chất liệu thơ lỗi thời hay tuyệt vời, hay đúng hơn là khó tả.

Không sợ hãi, chẳng hoảng loạn, tìm lại những gì quen thuộc.

Còn lại là lặng im, nhưng những hình ảnh đó chính là âm nhạc.

Họa chân dung mọi thứ. Tiến lên để những ánh mắt không còn làm tôi nhức nhối, và trong lễ đọc kinh cầu.»

NGHỆ SĨ

Elodie Ledure